Gần 3 năm,tớ quen với cậu,đó là vào ngày mùa đông lạnh lẽo,đèo c từ chỗ học về,t thấy quãng dg dài 12km,tự dưng thấy ngắn ngủi,ngồi uống với nhau dc cốc kafe,chưa hết câu chuyện thì c pải vào trực...t ko biết từ lúc nào,t đã yêu c,dù rằng c đối xử với t khá tệ,vd nhé:c gọi t ra chỗ làm việc của c,chỉ để đèo c đi uống nc giải rượu,c ghen với kỉ niệm của t với 1ng đã nằm trong quá khứ,rồi ko thèm nt với t cả tuần...vậy mà t vẫn yêu c:((,vô lý thật,t ko thể lý giải dc cái tình cảm của t dành cho c dc,đôi lúc t hỏi c rằng:c có yêu t ko??,đáp lại là câu trả lời vòng vo,t biết c có những điều khó nói,t chỉ là người thứ 3,sau vợ và con của c,vậy mà t vẫn yêu c... Nói gì lúc này bh nhỉ??mấy tháng rồi c ko gọi và nt cho t???t đôi lúc thèm dc đi uống kafe cùng c,dc đèo c đi lòng vòng,chẳng có 1 nụ hôn nào,t cũng ko cần,chỉ cần có cậu,nhìn thấy c là t đủ cảm thấy hạnh phúc....vậy mà... Khi t viết ra những dòng này,là lúc t rất nhớ c,vậy mà hôm c gọi điện cho t,gần chục cuộc điện thoại,t đã ko thể nào nhấc máy....t ko giải thích dc hành động ấy,... Có lẽ,t chỉ là người bạn tồi c à,t ko thể gặp c nữa,dù rằng t rất muốn,nhưng....buông c ra,t thấy nhẹ nhàng hơn..... T vẫn đi làm về,và vẫn đi qua chỗ c hay đi bộ buổi tối,cốt chỉ mong nhìn thấy c,t nghĩ,nếu nhìn thấy c,t sẽ đi qua chứ ko dừng lại,dù rằng t rất muốn.....
|