Lời ngõ: Hãy mang hạt giống yêu thương rãi trên con đường bạn đi, hãy chia sẽ những mẫu chuyện mà bạn cảm thấy hay để ngày kia tình yêu sẽ đơm hoa, kết trái trong người bạn. Điều kỳ diệu bất ngờ sẽ đến với những ai có tình yêu.
Lý Văn Phức
Nhị Thập Tứ Hiếu
TRUYỆN THỨ II
Văn Đế
Tên thật là Hằng, con người vợ thứ của Hán Cao Tổ Lưu Bang em cùng cha khác mẹ
với vua Huệ Đế. Vi người vợ cả của Hán Cao Tổ có tính hay ghen dữ tợn và sợ con
của người vợ thứ sau này dành ngôi, nên không muốn cho Hằng và mẹ là Bạc Hậu ở
triều. Theo lời đề nghị của đình thần, vua Hán Cao Tổ liền phong cho Hằng chức
Đại Vương ở đất Đại. Hằng tính tình hiếu thuận được triều thần nhà Hán cũng như
thần dân đều mến phục. Sau khi anh là vua Huệ Đế mất, không con nối nghiệp, các
quan liền ra đất Đại rước Hằng về lên ngôi, tức là Hán Văn Đế. Khi làm vua rồi,
mẹ là Bạc Hậu lại đau yếu trong suốt ba năm liền, Văn Đế, ngoài những buổi
chầu, vẫn mặc đại phục của vị Vương đế và đứng hầu mẹ, biếng ăn bỏ ngũ, đêm
thức canh chừng bệnh mẹ. Thường ngự y dâng thuốc lên, Văn Đế đở lấy rồi nếm
trước sợ có thuốc độc.
Các quan trong triều cũng như ngoài dân chúng biết Văn Đế là người hiếu tử đều
bắt chước theo. Nhờ đó, người trong nước đều giữ lòng hiếu thảo hòa mục và
thiên hạ thái bình thạnh trị không khác gì ở thời Tam Đại thuở trước. (Tam Đại
gồm có các đời vua nhà Hạ, nhà Thương, nhà Chu).
Nguyên bản:
Nhân hiếu lâm thiên hạ,
Nguy nguy quân bách Vương,
Hán đình sự hiền mẫu,
Thang dược tất tiến thường.
Có nghĩa là:
Lấy đạo nhân hiếu dạy thiên hạ,
Công đức cao hơn trăm vua khác,
Phụng dưỡng mẹ nơi công đình nhà Hán,
Thuốc thang tự tay nếm trước.
Diễn Quốc Âm:
Kìa Văn Đế vua hiền Hán Đại,
Vâng ấn phong ngoài cõi phiên Vương,
Quên mình chức cả quyền sang,
Phụng thờ Bạc Hậu lẽ thường chẳng sai,
Đến khi nối ngôi trời trị nước,
Vẫn lòng này săn sắc như xưa.
Mẹ khi ngại gió kinh mưa.
Ba năm hầu hạ thường như một ngày.
Mắt chong bóng dám sai giấc ngủ.
Áo luôn mình dám sổ đai lưng.
Thuốc thang mắt xét tay nâng.
Có tường trong miệng mới dâng dưới màn.
Tiếng nhân hiếu đồn vang thiên hạ,
Thói thuần lương hóa cả lê nguyên,
Hai mươi năm lẽ kiền khôn.
Đã sau Tam Đại, hãy còn Thành, Khang.
Ấy hai vị đế Vương đời trước,
Chữ hiếu dành đá tạc vàng in,
Còn ra sĩ thứ, đấng hiền.
Đếm xem mấy kẻ tiếng truyền đến nay.
- Hãy nhìn đời như một ly cocktail - Thuật xử thế của người xưa - CHƯƠNG THỨ HAI - Sức mạnh của lời nói - Cái tâm của người đánh cá - Gai hoa hồng - Nhị Thập Tứ Hiếu - TRUYỆN THỨ XXIII - Hư Hư Lục - Khi Thần Chết Ðến - Những niềm vui nhỏ - Bạn không phải là người chỉ huy - Ba câu hỏi - Tình bạn và tình yêu - Không chỉ sống vì mình - Nơi có chỗ mẹ nằm - Cây mận trước sân nhà - Nghệ thuật tha thứ - Hư Hư Lục - Tri Dị Hành Nan - Hư Hư Lục - Lý Do Giản Dị - Bạn có bao giờ để ý rằng... - Hai con chó - Hãy nhớ nắm giữ những nền tản - Con lừa - Một chỗ trống để điền yêu thương - Bạn nên có - 26 ĐIỀU THÚ VỊ TRONG CUỘC SỐNG - Lòng Mẹ - Nghệ thuật tiếp nhận những kiến thức mới - Thầy Hai Liệu - Lời ước hẹn cao cả - Mua hàng vì chất lượng chứ không phải vì giá cả - Thuật xử thế của người xưa - CHƯƠNG THỨ NHẤT
|