Xin chào Khách

Adnet.uCoz.com

Cộng đồng

Trang chủ » Articles » Truyện » Truyện ma Đăng truyện

Chat với thế giới bên kia - 2

Bà mẹ hẹn Minh vào một buổi sáng thứ sáu và anh xin nghỉ cả ngày để có thể đi với bà. Đây là một ngày thuận tiện vì cuối tuần nên trụ sở công an chắc không đến nổi đông đúc, đồng thời anh xin phép cũng dễ dàng hơn. Anh chở bà trên chiếc xe Taurus và khấn cô Trúc cho hai người có thể tìm ra được hồ sơ liên quan đến tai nạn hay ít nhất tìm ra những manh mối nào đó. Ban ngày anh có thể nhìn kỹ gương mặt của bà mẹ. Trông bà ốm và hơi mệt mỏi. Đôi mắt lúc nào cũng đượm buồn nhưng với nỗi khát khao về tin tức đứa con, bà tươi tắn hơn một chút so với lần đầu tiên. Bà đem theo mình đủ thứ giấy tờ liên quan đến Trúc, như là giấy khai sinh, học bạ cấp hai, thẻ học sinh, vài tấm hình, hộ khẩu và các giấy tờ tuỳ thân khác. Anh không biết mình có làm việc đúng hay không và nếu như bên cảnh sát giao thông hỏi về sự việc gì khiến anh giúp đỡ người đàn bà này, chắc chắn anh chẳng biết trả lời thế nào. Nếu cho rằng anh từng trò chuyện với một vong linh trên mạng Internet, có lẽ người cảnh sát thẩm vấn sẽ nhìn anh từ đầu đến chân, rồi sau đó sẽ mắng anh một trận. Minh quyết định thoả thuận với bà mẹ là anh chỉ là người chở bà đi và dĩ nhiên mọi câu hỏi hay giao tiếp đều do bà ấy ứng xử. Thật ra anh có biết gì về Trúc đâu. Nếu anh dấn thân quá sâu, bỗng dưng anh trở thành con rối hay trò hề trong mắt thiên hạ. Nhiều lúc anh thấy mình thật ngốc, tự dưng đi làm những chuyện không đâu, chẳng dính dáng gì tới mình.

Hai người đến trước trụ sở công an giao thông. Ban đầu bà mẹ và ngay cả Minh chưa muốn vào nhưng sau đó không hiểu sao, hình như có năng lực nào thúc đẩy, hai người cùng bước vào. Tiếp hai người là một chiến sĩ cảnh sát trẻ măng, có nụ cười thật tươi và hàm răng thật sáng. Minh chú ý hình như chỉ có ông trẻ này là cười, còn mấy người khác còn lại trong phòng, ai nấy đều nghiêm nghị. Anh cảnh sát hỏi: Tôi giúp được gì cho các vị? Bà mẹ kể lại tình huống con bà dù ban đầu hơi ấp úng: Con gái chúng tôi cách đây khoảng chín năm bị mất tích. Tôi báo với công an phường lúc đó nhưng không thể tìm ra nó. Vả lại tôi nghĩ chắc nó có chuyện gì buồn gia đình bỏ nhà đi hay đam mê chúng bạn xấu. Nhưng thực tế tôi không biết gia đình có chuyện buồn gì và bạn bè nó có đứa nào xấu đâu. Tình cờ tôi nghĩ, hay là cháu nó bị tai nạn giao thông mà phía bên cảnh sát chưa tìm ra người thân. Chúng tôi mạo muội đến đây mong quý cơ quan giúp đỡ, xem lại các hồ sơ tai nạn giao thông trong năm đó, khoảng tháng này. Viên cảnh sát yêu cầu bà cung cấp một số giấy tờ liên quan đến Trúc và muốn biết mối liên hệ giữa bà và người bà nghi ngờ bị nạn như thế nào. Sau đó anh ghi ghi chép chép vào cuốn tập mà Minh nghĩ là sổ thông tin trực. Viên cảnh sát đi vào phòng trong nói chuyện với một chú cảnh sát. Ông ta trông có vẻ trầm ngâm theo dõi câu chuyện, lát sau ông ấy gật gù. Viên cảnh sát trở ra nói: Sếp đồng ý việc xem lại hồ sơ. Tuần sau hai vị có thể trở lại đây. Minh buột miệng hỏi: Anh có làm việc ngày thứ bảy không? Viên cảnh sát trả lời: Hiện nay chúng tôi có làm việc thêm vào buổi sáng thứ bảy. Hai người đến sáng thứ bảy cũng được. Bà mẹ trông mừng rỡ ra mặt. Một chút phấn chấn lướt qua gương mặt của bà. Minh nhìn thấy điều đó nhưng lòng anh vẫn thấy không ổn, có vẻ như anh đang chơi trò ú tim.


m_80
Không thể tin được là người ta đồng ý xem lại hồ sơ tai nạn của cô, nhưng có chắc là tìm được hồ sơ của cô không?

chieclarungroi
Có gì đâu mà tin hay không tin. Hôm đó tôi đã dùng năng lực của mình để khuyến khích sếp của viên cảnh sát đồng ý. Việc này đơn giản thôi mà, đâu có gì phải lo lắng hay nghi ngờ. Khi người dân có yêu cầu thì cảnh sát phải lắng nghe, hơn nữa có thêm thông tin về các tai nạn chưa được làm rõ, họ sẽ càng mừng thêm. Anh không cần suy nghĩ gì cho phức tạp. Dù sao tôi cũng đã chết rồi nên mẹ tìm ra hồ sơ tai nạn của tôi sẽ làm bà hiểu rõ vấn đề, không còn buồn phiền và chờ mong vô ích nữa, bà sẽ có thời gian lo cho bản thân hơn. Cảnh sát đang giữ tro của tôi trong phòng tang vật, anh hãy nói với mẹ gửi nó vào chùa Dược Sư, bằng không thì rải nó vào một gốc cây nào đó, nhiều khi tro giúp ích được cho cây. Đem bài vị hay tên tuổi của tôi vào một ngôi chùa bất kỳ để các nhà sư tụng kinh cầu siêu hàng tháng. Hơn nữa, tôi sẽ đi vào chùa dễ dàng, nghe kinh tụng và nghe thuyết pháp. Tôi nợ anh việc làm này đấy nhưng đừng có vội xin xỏ, tôi không cho anh được gì đâu.

m_80
Người cõi âm tác động được với người cõi dương sao? Vậy trong cõi âm có sự phân chia giai cấp hay không?

chieclarungroi
Người cõi dương còn phân chia giai cấp, huống hồ gì cõi âm. Cõi âm phân chia giai cấp khủng khiếp và nặng nề hơn cả. Bản thân họ sinh về cõi âm vì khi còn sống đã làm nhiều nghiệp ác và khi làm người cõi âm, họ không lo tu, lại còn tạo thêm nghiệp ác nữa nên ngày càng lún sâu vào đó. Các vong linh không chỉ giành ăn, giành uống, giành nơi ở, nơi trú ngụ, mà còn giành quyển hưởng thụ năng lượng tâm từ. Dĩ nhiên người rải tâm từ là truyền tải năng lượng an lạc đến đồng đều tất cả chúng sanh nhưng vì vong linh hầu hết đều vô minh mà tranh giành nhau nên năng lượng đó giảm đi ít nhiều. Có những ông tướng ở cõi dương làm tướng khi thác rồi làm một vong linh lính tráng, cung phụng cho những người trước đây bị ông ta đàn áp hay sai vặt. Anh thử nhìn một ngôi nhà kia cúng thí cô hồn và rải tiền cắc ra ngoài. Bọn trẻ con, thậm chí người lớn còn giành nhau chí chóe mà người ta thường hay gọi là “giựt cô hồn”. Người dương thế còn như vậy, làm sao trách được người cõi âm có những phân chia sai lầm.

m_80
Đúng là chẳng thể có bình đẳng ở mọi xã hội!

chieclarungroi
Cõi âm là một xã hội giống như cõi dương nhưng có lẽ chúng tôi mất tự do nhiều hơn. Cõi dương có rất nhiều tự do mà không chịu tận hưởng, cứ mãi kiếm tìm những tự do có điều kiện trong vô vọng. Việc cõi âm phân chia giai cấp, anh không cần quan tâm đến vì có biết cũng chẳng làm được gì. Thực ra việc phân chia này lại hết sức bình đẳng. Giống như phân chia giàu nghèo và khoảng cách đó ngày càng gia tăng trên Địa Cầu thực chất hết sức bình đẳng. Người giàu do kiếp trước hay hiện tại bố thí quá nhiều nên đã giàu lại còn giàu them. Bill Gates chẳng hạn hay anh chàng cao bồ Mỹ vừa mới trúng số độc đắc. Hai người này trong các kiếp quá khứ bố thí cả gia sản của mình, hơn nữa bản thân họ sống hiền lành, biết cứu người giúp người mà không cần đền báo, cho nên kiếp hiện tại họ làm ăn thành công, đời sống gặp nhiều may mắn là chuyện đương nhiên. Đã vậy, hiện tại họ còn tiếp tục bố thí, không nghĩ đến chuyện hưởng thụ, vậy họ giàu có là những thành quả họ đáng được hưởng. Còn người nghèo làm lụng vất vả mà vẫn nghèo vì những kiếp xa xưa, họ cứ mãi tham nhũng, ăn chặn tiền của, tham lam ích kỷ, keo kiệt bủn xỉn, trộm cướp chơi bời và đủ thứ nghiệp ác khác nên kiếp này họ phải trả. Nhiều khi kiếp này trả không đủ, nhiều kiếp sau phải trả tiếp nữa. Vậy phân chia giai cấp hay giàu nghèo không có gì là bất bình đẳng. Giàu là bình đẳng và nghèo cũng bình đẳng. Người giàu không biết bố thí, hưởng phước riết rồi cũng hết. Người nghèo biết bố thí, đến lúc nào đó sẽ hưởng được phước. Khi đang hưởng phước mà làm phước nữa, phước sẽ sinh sôi nảy nở, tuôn chảy mãi không thôi. Ở đâu cũng có phân chia giai cấp, trên cõi trời còn có phân chia trời này trời kia, người tu còn làm giáo phẩm này chức vụ kia, nói chi cõi âm. Cõi âm còn có cõi này cõi kia, đầy dẫy trên Địa Cầu. Cõi ngạ quỷ và cõi địa ngục là hai cõi điển hình. Hai cõi này lấp đầy đau khổ và dĩ nhiên hiện tiền tại trần gian, không đâu xa. Nhìn đống rác hôi thúi, anh cảm thấy đau khổ, địa ngục hiện tiền rồi, nhưng nhìn đống rác đó bằng con mắt bình thản, không phán xét, không kỳ thị, anh sẽ có niềm vui hơn, địa ngục không còn hiện tiền nữa. Vậy mắc mớ gì phải xem cõi địa ngục ở cõi âm ra sao. Nhìn thế giới của anh, dư biết địa ngục như thế nào.

m_80
Cõi âm đã đau khổ nên việc tranh giành quyền lực và phạm vi sinh sống khiến họ đau khổ hơn nữa.

chieclarungroi
Nguyên nhân là do quá thiếu thốn mà ra. Họ thiếu đủ thứ và không bao giờ là đủ dù cho cái họ cần đang rất thừa thãi. Thứ nhất, họ thiếu thốn tình thương từ người thân. Trước đây họ bị người thân ruồng bỏ, ngược đãi hay đối xử tệ bạc. Bây giờ họ không muốn đón nhận tình thương từ người thân và giận lẫy. Nếu người thân rải tâm từ xuống, họ không thèm đón nhận. Người thân cần xin lỗi và thực tập sám hối để mong họ tha thứ. Anh thấy buồn cười không, cầu xin người cõi âm tha thứ cho người cõi dương. Thứ hai, họ thiếu thốn thức ăn. Do các nghiệp xấu đã tạo nên bây giờ ăn uống không được. Trước mặt ê hề thức ăn do người thân quyến cúng, vậy mà không thể dùng. Lúc còn sống, họ chê bai thức ăn, hoặc ăn mà bỏ mứa, thậm chí không bao giờ can đảm bố thí thức ăn cho người khác. Bây giờ có đồ ăn vẫn không ăn được. Anh cũng vậy mà thôi. Nếu anh ăn uống vô bổ, không có chánh niệm, đụng cái gì cũng ăn, đến lúc nào đó anh sẽ bị bệnh và dù cho có nhiều tiền căn bệnh khiến anh không thể ăn uống được, làm mồi cho các con vi trùng, tiền bạc mất mát, sự nghiệp tiêu tan.

m_80
Thế giới này là thế giới của tranh giành, nếu không sẽ bị đào thải.

chieclarungroi
Tại sao anh không nghĩ nếu không tranh giành thì sẽ không bị đào thải. Càng tranh giành, khả năng đào thải càng lớn và càng ít tranh giành, khả năng đào thải càng ít. Mọi thứ đã được sắp đặt theo tiến trình tự nhiên, mình áp đặt bao nhiêu, sự sống bị bóp méo bấy nhiêu. Các vong linh tranh giành thì cơ hội tái sinh làm người của họ càng to ra. Những phe phái chính trị hay tập đoàn kinh tế tranh giành quyền ảnh hưởng hoặc thị phần có khác gì cõi âm giành giựt nhau đâu. Lúc còn ở cõi âm họ chiến đấu với nhau, khi được tái sinh làm người, họ tiếp tục chiến đấu với nhau. Nhìn thử một số nước có nội chiến hay phe phái chính trị bất đồng, đó là sự tiếp nối của đời sống quá khứ, họ đã từng chém giết nhau như thế. Phe A chỉ trích phe B và phe B chỉ trích phe A. Hay hai người bạn đang chơi thân bỗng nhiên quay sang đối đầu, thù địch nhau. Trước đây họ đã từng làm một con cọp và con nai. Cọp bắt con nai ăn thịt và kiếp này họ trả nhau món nợ. Hai người chơi thân vì khi cọp và thỏ còn nhỏ đều ở chung cánh rừng chưa ai đụng đến ai. Lớn lên rồi bắt đầu biết ghen tỵ, giận hờn và kình nhau, đó là khi con cọp mần thịt con thỏ.

m_80
Oan trái giữa người cõi âm với nhau rất lớn?

chieclarungroi
Lớn khủng khiếp. Khi còn sống, tên trộm giết hại gia chủ và cứ tưởng là sẽ không bị gì, ai ngờ gặp người gia chủ ấy ở cõi âm và nghiệp lực khiến anh ta phải cung phụng hay bị gia chủ hành hạ trở lại. Tuy nhiên nếu trước đây, gia chủ có tu, ông ta sẽ sinh về một cõi khác như cõi trên chẳng hạn và không còn trả quả nữa. Tuy nhiên, nhân duyên khiến họ gặp lại hoặc bản thân tên trộm sẽ phải trả nghiệp mạnh với đối tượng nào đó. Một người được làm nguyên thủ quốc gia do nhiều lần hiếu thảo với cha mẹ, giúp đỡ số đông người và buông bỏ tài sản nhiều lần. Đã làm nguyên thủ mà không biết tu, sát hại sinh mạng vô tội vạ, họ sẽ sinh vào địa ngục ngay lập tức và chịu tai nạn liên tiếp không thể nào ngừng nghỉ. Anh bị đau bụng, cái đau này chưa hết, bệnh tiêu chảy xuất hiện, bệnh tiêu chảy chưa hết, cơ thể bị mất nhiều nước, mất nước nhiều khiến anh kiệt sức, kiệt sức làm anh không đi làm được, nghỉ nhiều ngày nên anh bị mất việc, mất việc thành ra thất nghiệp, không kiếm được tiền, hết tiền không nuôi nổi vợ con, đến lượt vợ con xách gói ra đi… Cứ thế anh sống trong địa ngục, chịu từ cái khổ này đến cái khổ khác và vì anh không biết tu, nên các cái khổ đó nhấn chìm anh đến tận cùng của xã hội, anh trở thành nô lệ với cái khổ của mình. Cuộc sống của anh đã trở thành địa ngục triền miên.

m_80
Chỉ cần thay đổi thái độ của mình thì dù sống trong địa ngục cũng thấy bình an.

chieclarungroi
Chỉ sợ thay đổi không nổi hay không biết cách thay đổi

Buổi sáng thứ bảy kế tiếp, Minh cùng bà mẹ đến sở cảnh sát. Thời tiết hôm đó khá dịu mát, không nóng nực như tuần vừa rồi. Hơn nữa trời nhiều mây và âm u mặc dù trời không đổ mưa. Minh không đi làm ngày thứ bảy nên có nhiều thời gian khám phá sự thật. Anh cảnh sát trẻ bữa trước tiếp Minh và cho biết họ tìm ra hai hồ sơ tai nạn giao thông mà nạn nhân là hai người trẻ xảy ra cùng một lúc, cùng một chiếc xe tải trên cùng một con đường. Một người là cô gái khoảng 14 đến 17 tuổi và một người là nam giới khoảng 25 tuổi. Minh giật mình và không thể tin được chuyện đang diễn ra. Có thể cố gái kia chính là Trúc. Minh hỏi: Anh còn giữ tang vật nào của cô gái này không, như xe cộ, quần áo hay đồ dùng nào đó mang theo? Anh cảnh sát trả lời: Chúng tôi còn giữ. Từ trong ngăn kéo, một hộp giấy được lấy ra và viên cảnh sát bày trên bàn đủ thứ. Đó là hai cuốn tập, một hộp bút đã bị nát một phần, một bộ quần áo rách bươm và bốc mùi cũ kỹ. Bà mẹ nhận ra ngay các vật dụng của con mình và bật khóc, không thành tiếng nhưng nước mắt cứ trào ra. Tay bà run run cầm lấy cuốn tập của Trúc và ôm vào lòng, trong đó có nét chữ thân quen của con bà. Minh gần như bị “choáng” và cảm thấy hơi chóng mặt. Anh xin phép viên cảnh sát cho bà mẹ nhận lại tro cốt và các đồ vật. Viên cảnh sát đồng ý nhưng bà mẹ phải làm một số thủ tục đem mọi thứ về. Danh tánh của người bị nạn trong vụ tai nạn năm xưa được làm rõ và sở cảnh sát chắc cũng thở phào nhẹ nhõm vì không phải giữ một số tang vật từ lâu không có người nhận diện.

Minh chở bà mẹ đến sông Sài Gòn vào buổi sáng cùng ngày. Cầu Sài Gòn lúc nào cũng đông người. Đủ thứ loại xe chạy tấp nập, nhiều em học sinh đạp xe đi học về ngang qua cầu, nhưng chắc không nguy hiểm như hồi xưa vì cầu có đường dành riêng cho xe gắn máy và xe đạp. Bầu trời mây đã tan, vầng thái dương bắt đầu đưa sức nóng của nó xuống mặt đất. Minh cảm nhận được hơi bụi xung quanh. Bà mẹ ôm tro cốt của Trúc rải xuống song Sài Gòn và lầm khầm khấn nguyện. Riêng Minh, trong tâm anh thầm mong Trúc nhanh chóng được siêu thoát, có thể sanh lại làm người hay ít nhất có cơ hội tu tập. Bà mẹ không còn khóc nữa, bà đứng trên cầu rất lâu. Chắc là bà đang nhớ đến Trúc, người con gái thùy mị, dịu dàng phải chết thảm và bấy lâu không ai nhang khói. Đã quá trưa, Minh nhắc bà về nhà. Anh chở bà qua những con phố đầy bụi và nắng. Chiếc mũ bảo hiểm không thể làm anh cảm thấy thoải mái nhưng anh biết mình đã làm một việc gì đó, ít ra giúp cho bà mẹ không khắc khoải chờ mong đứa con và hiểu rõ hơn về chồng của mình. Đến nhà Trúc ở đường Pasteur, bà mẹ nói với anh: Cám ơn cậu nhiều, cậu ở lại dùng với tôi bữa cơm. Minh nhanh nhẩu: Dạ thôi, cảm ơn bác. Con có hẹn với mấy thằng bạn đi đánh billiard rồi, con sẽ đi ăn với mấy tụi nó. Bà mẹ: Cậu thật tốt bụng. Tôi sẽ lập bài vị của Trúc ở chùa Dược Sư, cho nó có cơ hội vào chùa nghe kinh, nghe giảng mà sớm siêu thoát. Cậu nhớ là tôi sẽ đến chỗ cậu nói chuyện với con Trúc. Nếu cậu không phiền thì cho tôi một cái hẹn. Dĩ nhiên Minh không từ chối và biết đâu mẹ con gặp nhau, hàn huyên tâm sự, Trúc cảm thấy vui và người mẹ cũng đỡ nhớ con, hơn nữa bà ấy có thể làm điều gì đó mà Trúc mong muốn.



m_80
Sau này cô có thể vào chùa nghe kinh, nghe thuyết pháp được rồi.

chieclarungroi
Cám ơn anh, thật tốt quá. Tôi và anh trước đây có nhân duyên với nhau nên tôi gặp được anh. Cách đây khoảng mười kiếp, anh còn là một đứa trẻ đi lạc và tôi là người đi đường. Tôi giúp anh tìm ra cha mẹ của mình và bây giờ anh giúp mẹ tìm ra tôi. Như vậy là huề nhé. Sau này có thể tôi sẽ không gặp và nói chuyện với anh nữa nhưng để trả cái ơn này tôi muốn chia sẻ với anh đôi mươi lần nữa. Có những nhân duyên tốt đẹp nhưng cũng có những nhân duyên không tốt đẹp. Nhân duyên tốt đẹp khiến con người đến gần nhau và hạnh phúc bên nhau. Nhân duyên không tốt đẹp khiến con người đến gần nhau nhưng lại gây oan trái với nhau. Người biết tu tập tháo gỡ được các oan trái và mọi đau khổ được xem nhẹ như tơ hồng. Trong cõi này, chúng sinh đã từng oan trái với nhau nhiều lắm nên họ làm khổ nhau như hai con mãnh hổ cùng giành một miếng mồi. Người hùng cát cứ một phương và dù đi đến đâu, chúng sinh cũng muốn có nhiều quyền lợi và ảnh hưởng đến người khác, điều đó làm cho họ khổ.

m_80
Cô có bao giờ ham chơi không?

chieclarungroi
Thường xuyên, ham chơi nên quên tu, giống anh đi làm về mệt ngủ luôn quên đi tắm. Tôi đi rất nhanh, nếu anh gọi tôi có thể tôi đến liền ngay lập tức, nhưng có lúc tôi bận như bận đi nghe kinh hay thuyết pháp, nhưng bận đi chơi nhiều lắm, nhất là những nơi có lễ hội, cúng kiến, đàn hát vui vẻ. Vì ham chơi nên không tu, thậm chí nhiều lúc quên cả lối về. Một số người hay đánh chuông khiến tôi giật mình mà sực nhớ, à mình phải đi nghe kinh, phải đi nghe thuyết pháp, nếu không mình sẽ trôi lăn trong các trò chơi vô vị. Không ít người cõi dương rất sợ nghe tiếng chuông, hoặc cả đời chẳng nghe nổi một tiếng chuông. Họ rất đáng thương vì tâm đang rong ruổi hay đã đánh mất tâm của mình, cũng là trong các trò chơi, không phải để giải trí mà cho qua ngày đoạn tháng. Nghe chuông, tâm họ co rúm lại, sợ hãi và đầy đau khổ. Anh sắm cho mình cái chuông đi, mỗi ngày thỉnh ba tiếng, một lần hay nhiều lần. Tập nghe chuông để lắng lòng lại, không cho tâm bay nhảy nữa. Hơn thế, anh còn giúp được thế giới bên kia tỉnh thức, lo tu tập, mau siêu thoát.

m_80
Nếu cô ham vui như vậy, chắc cô hay đùa giỡn với chúng tôi?

chieclarungroi
Cái gì mà chúng tôi chúng ta. Anh và tôi chẳng có gì khác nhau. Nếu tôi tu, tôi sẽ sinh làm người lên đó gặp anh, còn anh không chịu tu, khi chết về đây gặp tôi. Lên đó hay về đây cũng chỉ một chỗ. Tôi đang ở chỗ anh và anh cũng đang ở chỗ tôi. Vì phước báu kém nên tôi và anh không thể thấy nhau, nhưng nói chuyện được với nhau thế này là hay lắm rồi. Người cõi âm hay tìm người cõi dương để giỡn lắm và dĩ nhiên sự đùa giỡn này ác ý hoặc không ác ý. Không ác ý như xúi giục người đi chơi đi, mở ti vi coi đi, nghe nhạc đi, đọc truyện đi, hay rủ bạn bè đi coi phim đi để họ được giải trí ké. Ác ý nặng thì bị xúi giục làm những chuyện phạm giới. Chẳng hạn, con trai anh đang xem phim hoạt hình nhưng đến giờ xem đá banh, anh bắt nó chuyển kênh khiến đứa trẻ giận. Thật ra anh bị đam mê xem đá banh xúi giục làm anh trở thành người tranh giành giải trí với con mình. Đôi khi anh bắt con trai tập xem đá banh như anh, nhưng tại sao anh không tập xem phim hoạt hình như nó mà áp đặt người khác theo ý mình. Sự áp đặt chính là một con ma, nó bắt anh phải làm cái này phải làm cái kia.

m_80
Vậy con ma đó ở trong mình?

chieclarungroi
Chứ ở đâu nữa. Ma có ở bên trong lẫn bên ngoài anh nhưng với sự tu tập vững vàng, con ma bên ngoài chẳng làm gì anh được, thậm chí anh còn chuyển hóa được nó. Bên cạnh đó, bản thân anh thực tập điều phục tâm, con ma bên trong nằm im không điều khiển anh được nữa. Chiến tranh ở cõi âm ghê gớm không kém gì chiến tranh ở cõi dương. Các anh sử dụng quyền lực, sức mạnh, tiền bạc, vũ khí tiêu diệt nhau là phục vụ cho con ma bên trong. Cõi âm sử dụng thần thông và cả sức mạnh để tấn công lẫn nhau. Nhưng họ càng lạm dụng chiến tranh bao nhiêu, họ càng khổ bấy nhiêu vì Địa Cầu trở nên hoang tàn, đến lúc nào đó bị diệt vong như sao Hoả, một tiếng chuông cũng không có nói chi đến lời kinh tiếng kệ hay ai đó dâng vật phẩm cho. Các vùng đất bị ô nhiễm, hạn hán, thiên tai hay bão lụt, không phải chỉ có cõi dương mới gánh chịu, cõi âm cũng bị ảnh hưởng như thường, thậm chí nặng nề gấp trăm ngàn lần.

m_80
Chiến tranh ở cõi dương có ảnh hưởng đến cõi âm và ngược lại?

chieclarungroi
Dĩ nhiên rồi. Các anh giết nhau, sinh mạng rơi lả chả, cõi âm phải gia tăng dân số và nếu họ không được siêu thoát, oan trái tăng lên gấp bội. Nhiều trai đàn chẩn tế cầu siêu bình đẳng không phân biệt trai gái, già trẻ, lớn bé, sắc tộc, màu da. Như vậy rất tốt vì tất cả vong linh có thể tu tập, giải bỏ oan kết. Nhưng một số nơi, họ chỉ cầu siêu một chiều, tức là phân biệt cả vong linh, vong linh theo phe này hay theo phe kia. Tâm người cầu siêu còn phân biệt như thế, thử hỏi làm sao có thái bình. Người chết còn bị trù dập, bị căm thù thì người còn sống chả trách tại sao lại bị đối xử tệ bạc. Làm con số thống kê, số người chết trên toàn thế giới vì chiến tranh, tai nạn, khủng bố, hãm hại, thù địch… mỗi ngày trên thế giới là bao nhiêu, thậm chí lớn hơn rất nhiều so với số người già chết tự nhiên. Họ mang nỗi oan kết đến thế giới bên kia và không để cõi dương được yên, và bản thân cõi dương gây ra điều đó mà thôi. Vậy đừng có trách ai, hãy nhìn lại mình, mình ăn ở thế nào để cho thế giới đảo điên như vậy.

m_80
Vậy cõi âm có hoà bình thì cõi dương có hoà bình và ngược lại?

chieclarungroi
Còn phải nói nữa. Quốc gia có chiến tranh triền miên hay gia đình nghèo khổ triền miên vì trong quá khứ họ từng gây chiến tranh cho kẻ khác hay chiếm đoạt tài sản kẻ khác. Nếu quá khứ họ biết trân quý hoà bình thì bây giờ họ sẽ tận hưởng thái bình hay xa xưa họ bố thí không mệt mỏi thì bây giờ tận hưởng giàu sang. Những người đang hiềm hận với nhau, một phần là quá khứ đã có dây tơ mối rợ không được tốt. Muốn hoá giải phải thực tập tha thứ, chấp nhận đau khổ và ban phát từ bi, bằng không chiến tranh chồng chất chiến tranh, nghèo đói đến tận cùng và con người tha hoá hơn bao giờ hết. Và rồi họ dẫn mình đến chỗ diệt vong. Cúm A H1N1 hay H5N1 gì đó là do con người ăn ở không đàng hoàng, kiêu căng, ngạo mạn, không biết lo tu tập, bênh tật phải mang là chuyện đương nhiên. Không chừng mai mốt xuất hiện thêm nhiều cúm mới lạ, rùng rợn hơn nữa. Thật tức cười khi loài người ăn nói tai to búa lớn nhưng lại làm mồi cho mấy con vi khuẩn kia. Nếu thương được mấy con vi khuẩn này, chúng sẽ thương lại và tha mạng cho.

m_80
Hoà bình ở cõi nào mà người ta cứ mãi đi kiếm đi tìm?

chieclarungroi
Hoà bình nằm trong tự tánh của mình, các nhà sư nói vậy, nên không cần phải đi kiếm tìm. Cõi âm muốn hoà bình thì hãy quay về chính mình, chưa nương tựa được bản thân thì phải biết nương tựa Tam Bảo. Hoà bình không là gì cao siêu, là sự nhận biết thực tại, an trú trong thực tại và thậm chí buông bỏ được thực tại. Con người không an phận, tranh giành tài sản và tình cảm nên mãi làm khổ nhau. Sống trên đời hãy cứ rong chơi, ngắm nắng, ngắm mưa, ngắm chính mình. Ai hối hả, mặc kệ họ. Ai tranh giành, mặc kệ họ. Ai chê cười, mặc kệ họ. Họ hối hả, họ mệt. Họ tranh giành, họ nhức đầu. Họ chê cười, họ đau khổ. Mình cứ việc thảnh thơi, buông bỏ những dính mắc. Đi nhưng không cần tới và làm không cần hấp tấp hay hoàn thành. Ngày nào đi làm về chúi mũi vào chiếc vi tính anh không thấy chán sao. Ra ngoài ban công hít thở không khí về đêm, đi tản bộ ngoài vườn hay gặp gỡ bạn bè trò chuyện, có phải thú vị hơn không. Hay hơn nữa, anh hãy thỉnh cuốn sách dạy áp dụng tinh thần Phật giáo vào đời sống, rồi thực tập, sẽ có nhiều an lạc và niềm vui. Sự an lạc của anh sẽ giúp những vong linh có oan trái với anh để cho anh yên và bản thân họ hưởng được năng lượng hoà bình đó từ anh.

m_80
Tại sao người ta treo kiếng hay dán hình bát quái phía trước nhà?

chieclarungroi
Các vong linh oan trái với cõi dương thường hay đi phá đám người tu. Khi anh khởi tâm thiện thì thường bị chặn lại như cứ bàn ra mà không bàn vào. Người ngồi thiền thì không cho anh ngồi, bắt anh phóng tâm tùm lum, ngáp tới ngáp luôi hay đi tu mà bỏ cuộc giữa chừng, hoàn tục ra ngoài cưới vợ. Đó làm những tâm hành của tham đắm hoặc rong ruổi tấn công anh, không cho anh tĩnh lặng. Nếu anh đứng, anh đứng không vững. Nếu anh ngồi, anh ngồi không yên. Nếu anh ngủ, anh ngủ không được. Tâm anh suy nghĩ vu vơ và những vu vơ nhỏ nhặt không được kiểm soát, nó kết lại thành trái núi to đùng biến cuộc đời anh thành vu vơ theo. Người tu tâm lực mạnh nên dù thiên ma có nhập vào cũng không làm gì được. Họ nản chí đi nhập vào những người xung quanh và nhờ người xung quanh đi chọc ghẹo người tu này. Đọc kinh và thuyết pháp cho họ nghe, họ sẽ thanh thản và bỏ đi, không ở lại quậy phá nữa. Người tu thiền ngồi xuống theo dõi hơi thở hay tập định tâm, nhưng đừng quên mời vong linh đó cùng thực tập với mình. Sau khi hành thiền xong, rải tâm từ và hồi hướng công đức đến vong linh hay chúng sinh mười phương. Tâm vong linh trở nên mát mẻ, không tấn công người tu nữa, thậm chí quay lại làm công việc hộ pháp.

m_80
Vậy có nên đánh đuổi họ không?

chieclarungroi
Đuổi họ một hồi, họ cũng vô nữa, nên giúp họ nhiều hơn là đuổi họ. Người không tu tập bị các tâm hành bất thiện không chế và điều khiển. Người biết tu không để tình trạng như vậy xảy ra, không trốn chạy và cũng không đối trị. Họ cho phép chúng nằm im và khi chúng nằm im được, các tâm hành thiện có dịp biểu hiện, chư thiên sẽ bảo hộ cho họ nhiều hơn vì chư thiên thường hay theo người tu hay người có tâm an lạc, vui tươi. Niệm Phật rất tốt, nhất là niệm Bồ Tát Quan Thế Âm, Bồ Tát Địa Tạng hay Đức Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai và Phật Mẫu Chuẩn Đề. Không phải họ chạy đến giúp anh đâu mà năng lượng tự thân phát khởi, anh cảm thấy an lạc và không bị quấy rối nữa. Tự tánh của anh và các đức Phật hay các vị Bồ Tát không sai khác nên khi niệm, anh kêu gọi tự tánh trỗi dậy, chứ thật ra chẳng ai giúp cả. Cầu đức Phật qua âm thanh hay hình sắc là tà đạo, cho nên hãy tự cứu trước khi trời cứu. Cũng chẳng có ai là ông trời. Nếu mình vui, mình là ông trời, mình giận và không biết là đang giận, mình trở thành quỷ sứ rất nhanh.

m_80
Người tu phạm giới có sự xúi giục của người cõi âm?

chieclarungroi
Cũng có nhưng ít thôi, không nên đổ thừa tại người này hay người kia, chỉ nên nhìn lại mình, cách thực tập không vững nên bị đốn ngã. Đa phần người tu bị các chướng ngại nội tâm làm cho sa ngã như tham lam quá nhiều, sân hận chồng chất, si mê dẫy đầy, ngạo mạn hám danh, nghi ngờ đủ thứ, đánh giá lôi thôi. Hơn nữa họ ở trong một môi trường tu tập không đàng hoàng, thầy của họ không giỏi cộng với sự nghi kỵ của thế gian, khiến cho họ đi vào thế gian rồi trở thành người của thế gian luôn, không thoát ra được sự trói buộc. Tu sĩ phạm giới đầy vì giới bản không được làm mới. Có những giới luật mấy ngàn năm vẫn y như cũ trong khi thời thế thay đổi chóng mặt. Thời đức Phật làm gì có điện thoại di động hay truyền hình nên không có giới về cấm sử dụng điện thoại di động hay xem giải trí trên truyền hình. Bây giờ giới phải thêm điều khoản này vào. Thử tưởng tượng một người đang thuyết pháp bỗng nhiên quay sang nói chuyện điện thoại, có thể uy nghi của họ đã giảm đi ít nhiều.

m_80
Vậy người phạm giới là bản thân người đó không có sự cố gắng?

chieclarungroi
Đối với cư sĩ có năm giới trong đó có giới không uống rượu và các chất say. Khi anh đi đám cưới, bạn bè mời anh rượu bia nhưng anh không từ chối nổi. Không phải bạn bè ép anh mà vì bản thân anh không hoà giải được hay yếu tố sĩ diện trong anh quá lớn. Nói uống rượu bia nhiều không say mới chứng tỏ bản lĩnh đàn ông là lời nói nguỵ biện, làm đệ tử của ma men và làm giàu cho các nhà máy bia mà thôi. Trong khi uống vào có thể dẫn việc phạm các giới khác như tà dâm và ác ngữ, làm mất sự tự chủ của thân tâm. Vậy việc anh phạm giới là do anh, đâu phải tại bạn bè hay các vong linh nào. Nếu thấy hoàn cảnh hay môi trường không phục vụ cho việc giữ giới, mình nên tránh xa hay từ chối tiếp xúc với điều kiện đó. Thà phòng tránh còn hơn mất thì giờ giải quyết vấn đề. Giống như công việc giết mổ động vật. Tại mình chọn công việc này, có ai kêu mình làm đâu. Tuy nhiên người có trái tim từ bi sẽ kiểm soát được việc giết hại và cầu siêu cho các vong linh động vật. Người không thực tập từ bi sẽ chém giết vô tội vạ, đến lúc nào đó không còn cảm giác gì nữa

Lần đầu tiên trong lịch sử, một bà mẹ nói chuyện với con gái đã mất của mình. Minh không muốn kể lể lại câu chuyện giữa bà và Trúc dù anh là người ngồi đánh máy cho cuộc trao đổi giữa hai người. Đến giờ phút này anh vẫn cảm thấy khó hiểu làm sao một vong linh có thể chạm vào bàn phím, thậm chí còn biết cách sử dụng máy vi tính và am tường giáo lý Phật Pháp cao siêu như vậy. Trúc còn chỉ nhiều cách tu tập, cách suy nghĩ, rèn luyện tâm. Nếu Trúc biết tu tập, đáng lẽ phải được siêu thoát rồi chứ. Buổi nói chuyện này có thể giúp bà mẹ vơi đi phần nào khổ đau vì mọi chuyện được sáng tỏ sau bao nhiêu năm nghi ngờ và nhung nhớ đứa con. Trúc nói với mẹ cô rất hài lòng về những việc bà làm cho cô như rải tro cốt xuống sông, đưa bài vị vào nhà chùa. Cô tha thứ cho ba dượng nhưng chắc chắn trong tương lai ông ta sẽ phải trả nghiệp. Việc tha thứ khiến cô thấy thanh thản và con đường đi đến siêu thoát nhanh hơn. Cô khuyên mẹ bán nhà về quê sống hay cho thuê căn hộ đó, đến ở chung với dì và các con của dì. Dì Trúc sống cách đó không xa, ở khu Tân Định. Chồng dì mất vì bệnh ung thư nhưng do khi còn sống làm nhiều việc thiện, ông được sinh lên cõi trời dục giới. Dì không tái giá mà ở vậy nuôi con. Hai chị em sống chung với nhau, mẹ Trúc sẽ không thấy cô đơn và nhìn những đứa cháu, bà cảm thấy vui hơn, bớt phiền muộn vì nhớ Trúc.

Trúc tiết lộ cô không trực tiếp nói chuyện mà người đang tiếp xúc với Minh là một nhà ngoại cảm và thông qua người này, cô chia sẻ với anh những điều cần thiết. Trên thế giới có rất nhiều nhà ngoại cảm và họ giúp ích cho người đời rất nhiều. Tuy nhiên số người không tin họ không phải ít vì người đời cảm thấy như vậy siêu hình quá. Đến lúc này Minh mới giải tỏa về việc vì sao một vong linh có thể sử dụng máy vi tính, thì ra thông qua một người ở cõi dương. Anh từng đọc một số bài viết trên mạng về cô Phan Thị Bích Hằng, anh không đồng tình cũng không phản đối. Tuy nhiên những việc làm của cô rất đáng quý vì giúp được người thân tìm ra hài cốt và người mất có nơi nương tựa. Minh không hỏi Trúc là cô đang nhờ vả nhà ngoại cảm nào vì Trúc sẽ không trả lời. Những người có tư tưởng chết là hết bị đánh sập vì chết chỉ là một tiến trình của sự sống nên khi còn ở cõi dương, con người hãy hết lòng tu tập. Anh nghĩ Trúc có duyên với nhà ngoại cảm kia nên mới gặp được và người ấy đồng ý giúp. Nhưng không hiểu sao Trúc không kêu gọi sự giúp đỡ của họ luôn mà phải tìm đến anh, thông qua máy vi tính và mạng lưới Internet như thế này. Trúc từng nói anh và cô đã có duyên vì giúp đỡ nhau trong kiếp quá khứ. Như vậy con người gặp gỡ cũng là do nhân duyên nên khi có mặt thì hãy trân quý, để ngày mai xa lìa thì không phải hối tiếc. Việc Trúc ra đi một cách đột ngột và mãi đến gần chục năm sau mới tìm ra nguyên nhân mà không phải do bên cảnh sát điều tra. Đời người thật ngắn. Nhìn vào nghĩa trang, bia mộ ghi tên tuổi những mái đầu xanh chết trẻ không phải ít. Khi còn sống hãy trân quý sự sống. Người tự tử cứ ngỡ sẽ chôn chặt nỗi đau, ai ngờ vẫn phải mang khổ đau sang bên kia thế giới. Nếu không biết cách chuyển hóa thì hãy gặp gỡ người có nhiều kinh nghiệm thực tập để được chia sẻ.



m_80
Người thực tập giỏi vẫn phải bị trả nghiệp?

chieclarungroi
Đức Phật sau khi thành đạo vẫn phải trả nghiệp, huống chi những người đang đi trên con đường chánh đạo. Anh có biết Đề Bà Đạt Đa từng ám hại đức Phật bằng cách cho đá lăn trên núi xuống không. Bất cứ ai cũng phải trả nghiệp dù nghiệp tốt hay xấu. Nếu nghiệp tốt sẽ hưởng quả tốt, còn nghiệp xấu sẽ chịu quả xấu. Không tỉnh thức con người tạo nghiệp rất nhanh. Tỉnh thức, họ tạo nghiệp thiện hoặc không tạo nghiệp gì cả. Các vị A La Hán phải trả toàn bộ nghiệp trong hằng hà sa số kiếp quá khứ mới có thể viên tịch, không tái sanh lại nữa. Sinh làm người là một việc hi hữu, gặp Phật là một việc hi hữu và thực tập chánh pháp lại hi hữu hơn nữa. Người tu giỏi phải trả nghiệp sẽ không oán trách hay than vãn, họ vẫn an nhiên tự tại. Đức Phật bị hãm hại nhiều lần nhưng có bao giờ khổ đau đau, sẵn sàng tha thứ cho người hại mình, rải tâm từ đến họ và hành trì nhẫn nhục không mệt mỏi. Cuộc đời có vay thì phải trả. Vừa rồi anh có đọc tin một đứa trẻ bị phỏng và người cha thương con quá, yêu cầu bác sĩ lóc da ở bắp đùi để cứu con. Người đời khen ngợi tình cha và tội nghiệp đứa trẻ. Anh có biết kiếp xa xưa đứa trẻ này đánh người đến phải mang tật nên kiếp này trả nghiệp. Còn người cha hi sinh phần da cho đứa con chắn chắn trong tương lai sẽ được hưởng nghiệp tốt.

m_80
Do có nhân duyên với cô nên mấy bữa nay tôi đang trả nghiệp phải không?

chieclarungroi
Nếu anh nghĩ vậy thì sẽ là như vậy. Mẹ đã dẫn dắt tôi vào chùa nên tôi có nhiều cơ hội tu tập hơn và chuyển hoá những nghiệp xấu. Do tư tưởng quyên sinh, tôi bị nhiều thế lực ngăn cản không cho tu tập nhiều mà cứ rong ruổi hay đi chơi ở những lễ hội. Người đời cho rằng thế lực này là mấy quỷ sứ ở địa ngục nhưng thực ra chẳng có quỷ sứ nào đâu, đó là do nghiệp lực thôi, nghiệp lực ngăn cản không cho tôi tu nhiều và do phước báu vẫn còn nên tôi thực tập được chút chút. Ở cõi dương cũng vậy, người bị nghiệp lực xấu che lấp, vô minh đầy dẫy nên có người tặng kinh sách cho thì không chịu đọc, có đọc thì không tin, có tin thì không thực tập, có thực tập thì lại dễ duôi. Nhiều tu sĩ thời đức Phật phạm giới và hoàn tục, đó là do nghiệp đưa đẩy họ như vậy, họ muốn làm chủ nhưng làm chủ không nổi. Đáng tiếc lắm. Đề Bà Đạt Đa sau khi trả nghiệp hết và biết tu đến lúc nào đó sẽ thành tựu thôi. Đừng trách những người gây nghiệp ác, họ đáng thương lắm, như tôi chẳng hạn, tôi giết sinh mạng của chính mình, nên tôi cần được thương hơn bị chỉ trích. Người trẻ bây giờ tự tử quá nhiều và nguyên nhân là do xã hội, xã hội đã buông bỏ họ hoặc cưu mang sai trái.

m_80
Người tự tử thác xuống cõi âm không thể sinh làm người?

chieclarungroi
Tự tử là phạm giới, giới giết hại sinh mạng nên sinh làm vong linh, mà nghiệp nặng quá sinh làm ngạ quỷ hay xuống địa ngục. Nhà ngoại cảm không thể thấy được địa ngục vì nếu thấy họ sẽ chịu không nổi vì ghê gớm quá. Nhìn các vong linh họ đã chịu không nổi, nói chi đến địa ngục. Khỏi cần biết địa ngục làm chi, thế gian này đã là địa ngục rồi, người ta gọi là địa ngục trần gian đấy thôi. Một cô gái bị bắt cóc làm nô lệ tình dục, cô này đã sống trong cảnh địa ngục. Cõi dương và cõi âm không có ranh giới đâu. Hai cõi này hay tất cả các cõi đều tồn tại song song cùng một chỗ cùng một thời điểm. Cõi chư thiên đang ngự trị nơi đây, họ thường tu tập đông đảo ở chùa chiền, dĩ nhiên là chùa đàng hoàng, nơi có nhiều người tu, cũng dĩ nhiên là tu đàng hoàng, họ hỗ trợ người tu tinh tấn, nhắc họ thường xuyên thực tập. Nơi mát mẻ có nhiều cây cối, chư thiên ngự rất đông và người có tu thường được ở nơi mát mẻ như vậy. Nơi hạn hán, lũ lụt, nói chung là thiên tai, nhất là chỗ ô nhiễm, khung cảnh âm u, tăm tối, vong linh cư ngụ rất nhiều.

m_80
Vậy xung quanh tôi đây bây giờ người âm rất nhiều?

chieclarungroi
Nhiều lắm. Nhưng nhà anh có thờ Bồ Tát Quan Âm, vả lại bản thân anh cũng có tu nên các vong linh này hiền. Họ biết anh làm gì, nghĩ gì, thậm chí anh đi tắm họ cũng nhìn thấy hay hôn cô nào họ cũng biết. Mọi chuyện diễn ra trước mặt họ, họ không biết sao được. Một khi anh tu tập, họ được thọ hưởng. Tâm anh toả ra năng lượng của từ ái và yêu thương, họ cũng sẽ mát mẻ theo, nhiều khi nhanh chóng được tái sinh. Nếu không lo thực tập, anh sẽ là một vong linh sau khi chết, họ sẽ kể cho anh nghe những gì họ thấy khi anh còn sống. Cõi âm và cõi dương đâu có ranh giới gì, nó cũng chỉ là một mà thôi. Chúng sinh sống dưới nhiều hình thức khác nhau rồi phân chia thế giới bên này bên kia cho dễ gọi tên vậy thôi. Nhiều người nói chẳng cần tu làm gì, sống tốt là được rồi. Sống tốt là sống thế nào, sống theo kiểu chất chứa kiến thức và vật chất mà cho là tốt thì coi chừng lầm to, phước đức xài hết, nghiệp xấu trở quả nhanh, hối hận vì không lo tu tập cũng không kịp.

m_80
Vậy không có địa ngục hay cái gọi là nơi giam giữ tội nhân, mà chỉ có quả của nghiệp lực xấu?

chieclarungroi
Hoàn cảnh của người đang trả quả cho nghiệp xấu là địa ngục không sai khác. Người đầu tư toàn bộ sự nghiệp và của cải cho chứng khoán sau một đêm mất trắng, thậm chí nợ nần chồng chất, không phải địa ngục chứ là gì. Hoả hoạn ở toà nhà ITC, toà tháp đôi WTC sụp đổ hay đánh bom cảm tử ở Iraq đều là những viễn cảnh của địa ngục. Người học đến tiến sĩ, kinh doanh đang phát đạt, đùng một cái bão lũ cuốn trôi hay bị động đất chôn vùi tất cả, chỉ trong tích tắc. Biệt nghiệp khiến mình gánh chịu một mình. Cộng nghiệp khiến một tập thể gánh chịu. Tuy nhiên, không cần phân biệt hai loại nghiệp này vì một cá thể tác động đến tập thể và ngược lại. Nghiệp lực xấu phát huy tác dụng, địa ngục hiện tiền, là sự kết hợp đầy đủ của các nhân duyên xấu. Nghiệp lực tốt phát huy tác dụng, tịnh độ trần gian hiện tiền, là sự kết hợp đầy đủ của các nhân duyên tốt. Không ai mang đến địa ngục hay cõi tịnh độ cho mình, chỉ mình tự tạo ra thì mình phải gánh lấy. Đức Chúa Jesus đã từng nói, anh em đã đong đấu nào, anh em sẽ nhận lại đấu ấy là vì vậy.

m_80
Cô đang nói về Luật Nhân Quả?

chieclarungroi
Anh cho như vậy thì nó sẽ như vậy. Tôi chỉ nói về các hiện tượng tự nhiên đang diễn ra mà thôi. Không bị nghiệp lực ngăn cản, tôi nói chuyện với anh dễ dàng và cũng do nghiệp lực ngăn cản, anh không thể nhìn thấy tôi. Nghiệp không phải là thế lực bên ngoài tác động vào mà tự thân của anh làm nên. Cho rằng người này người kia làm khổ mình hay ma đưa lối quỷ đưa đường đều do nghiệp chi phối. Cách ăn ở của mình thế nào, mình sẽ gặp những người như thế, sống trong môi trường như thế, mình trở thành cái mình lựa chọn. Lựa chọn tĩnh lặng, mình sẽ được tĩnh lặng, lựa chọn ồn ào, mình sẽ được ồn ào. Nhưng đừng kẹt vào tướng, có sự thực tập, ở nơi ồn ào mình vẫn tĩnh lặng, còn không thực tập hay thực tập lơ tơ mơ, ở nơi tĩnh lặng nhưng bản thân ồn ào không chịu nổi. Có địa ngục nào canh giữ người chết đâu hay có ai chết sinh về cõi địa ngục đâu, chẳng qua nghiệp đẩy họ vào địa ngục hay đẩy họ vào tịnh độ mà thôi, còn không tạo nghiệp nữa, người đạt trạng thái tĩnh lặng, an vui tự tại, không sinh về đâu cũng không đi tới đâu, tự do tuyệt đối.

m_80
Người cõi âm thuyết pháp như một vị Phật vậy?

chieclarungroi
Anh phải nhớ là bây giờ ma thuyết pháp nhiều lắm nhé, có khi ma đội lốt tu sĩ để thuyết pháp không phải ít, người nghe trở nên lầm đường lạc lối, dĩ nhiên chẳng con ma nào dẫn đi cả, tại mình không đủ sáng suốt để chuyển hoá tính ma trong mình. Bất cứ ai cũng có Phật tính, chỉ e rằng mình không đủ sức để nhận ra, phát huy và làm cho nó rạng rỡ. Thời kỳ mạt pháp, người ma nhiều hơn người tu và người tu giả nhiều hơn người tu thiệt. Đi tu mà còn đòi có bằng cấp, làm giảng sư, làm giáo thọ hay đánh bóng tên tuổi, thậm chí có chùa khai trương hay kỷ niệm mười năm thành lập, vậy thì tu làm cái gì. Tu là không bị kẹt vào gì cả, kể cả pháp môn và việc tu tập, mới gọi là tu. Tu ở khắp mọi nơi, chứ không phải vào chùa mới tu. Các nhà ngoại cảm có khả năng nhìn thấy và trò chuyện với người âm vì kiếp xa xưa họ phát nguyện giúp đỡ người khác, tưởng nhớ tổ tiên, hiếu thảo ông bà cha mẹ. Kiếp này họ thực hiện sứ mệnh đó và nếu có tu tập, khả năng sẽ mạnh mẽ, đồng thời giúp ích cho đời rất nhiều. Nhà ngoại cảm không tu, họ sẽ lợi dụng khả năng của mình làm chuyện xấu nên nghiệp xấu hiện tiền rất nhanh, năng lượng yếu đi và đến lúcnào đó không còn khả năng ngoại cảm nữa.

m_80
Vậy nhà ngoại cảm chỉ tiếp xúc vong linh có duyên với mình và không nhìn thấy địa ngục?

chieclarungroi
Hình như tôi nói chuyện này cho anh nghe rồi. Nhìn thấy vong linh, họ đã thấy sợ rồi, nếu nhìn thấy địa ngục nữa, chắc họ chịu không nổi, hoặc bị người đời cho là thần kinh luôn. Thông thường người ta nhìn thấy người âm và nhắc tới nhà ngoại cảm có khả năng như vậy, nhưng họ lại quên có nhà ngoại cảm nhìn thấy cả chư thiên và cõi trời. Số lượng nhà ngoại cảm này rất ít và hiếm khi họ ra mặt vì sợ bị hãm hại hay lí do người đời thường nói là thiên cơ bất khả lộ. Vấn đề là mình hãy tu tập trong phút giây thực tại, lo cho bản thân đàng hoàng nghĩa là lo cho người khác, bản thân hạnh phúc mới giúp người khác hạnh phúc được. Có người lo làm từ thiện, chăm sóc trẻ em mồ côi và người già, việc làm đáng quý, nhưng nghịch lý là bỏ bê cha mẹ và con cái mình, nên việc làm thiện kia cũng vô nghĩa. Nhà ngoại cảm biết tu giúp ích cho đời không biết bao nhiêu mà kể, nhưng phải học tính khiêm cung và học hỏi thêm nữa cũng như đừng kể lể lôi thôi. Bởi vì không có gì gọi là giúp cả, đó là do nhân duyên đưa đẩy và mình phải hoàn thành công việc ở vị trí của mình.

m_80
Lần này là lần nói chuyện sau cùng của cô với tôi phải không?

chieclarungroi
Có thể là vậy. Cám ơn đã giúp đỡ mẹ tìm ra tôi. Nếu muốn nói chuyện với tôi thì cứ việc lên mạng và đánh vào cái nick này, nhưng có thể tôi sẽ từ chối nói chuyện với anh vì muốn tốt cho anh thôi. Những gì tôi kể cho anh không mang tính chất siêu hình nhưng tôi không quan tâm anh có tin hay không. Vấn đề là anh có chịu thực tập để có được an lạc trong phút giây hiện tại và chuyển hóa được những đau khổ của mình hay không. Mỗi ngày, thay vì dành thời gian buổi tối để tán gẫu như thế này, anh hãy thỉnh một cuốn kinh về đọc, nhưng đọc kinh đừng có đọc suông mà phải tìm cách thực tập hay ứng dụng lời dạy của đức Phật vào đời sống tu tập của mình. Người không tu là người phước đức kém cỏi, bản thân không lo được làm sao lo cho người khác. Một người tu, nhiều người được hưởng lợi. Nhiều người tu, hằng hà sa số chúng sinh có hoà bình. Đức Phật ra đời là để làm lợi ích chúng sinh, nên nếu mình không tu, không phải mình ích kỷ lắm sao.

m_80
Tôi sống tốt là được rồi.

chieclarungroi
Sống tốt là sống thế nào? Nhiều người cứ lãi nhãi là sống tốt làm người tốt nhưng chẳng bao giờ làm được, chỉ thấy càng ngày càng bệ rạc, bẩn thỉu và hôi thối. Anh cần có sự hướng dẫn cụ thể, phải có bạn đạo, phải nương tựa Tam Bảo, thực hiện theo những lời dạy chính đáng của những bậc chân tu, bằng không mình đánh mất mình hồi nào không hay, đến lúc muốn làm người tốt cũng không được nữa. Làm người tốt thì khó chứ làm người xấu thì dễ và người xấu đội lốt người tốt không phải ít. Người đời thường hay dạy con cháu hãy cảnh giác người xấu mà quên cảnh giác mình. Nhiều lúc mình đi hoang mà mình không biết, mình trở thành người xấu của mình. Tôi nói mình phải cảnh giác mình là vậy. Bây giờ anh thử lấy một tờ giấy liệt kê những điểm mình cho là tốt và mình cho là xấu, cái mình làm cho mình và cái mình làm cho người, cái mình dễ thương và cái mình không dễ thương. Những điều hay mình nên duy trì, những điều chưa hay mình nên sửa chữa và thay đổi.

m_80
Thôi tôi không nói nữa, nếu có duyên tôi sẽ gặp lại cô. Chúc cô thực tập giỏi và mau chóng siêu thoát.

chieclarungroi
Tôi cũng chúc anh như vậy. Có bao giờ anh nghĩ mình phải tự chúc mình hay không, hôm nay mình phải dễ thương và hạnh phúc hơn hôm qua. Tự chúc mình là lời nhắc nhở bản thân phải tu tập, làm đẹp mình bằng tâm hồn trong sáng. Tôi sẽ không quay lại nói chuyện với anh nữa, nhưng có thể trong tương lai lại gặp nhau dưới một hình thức khác. Chúc anh mỗi ngày đều tinh khôi. Tạm biệt

Source: http://thegioivohinh.com/diendan/showthread.php?14088-Chat-v%E1%BB%9Bi-th%E1%BA%BF-gi%E1%BB%9Bi-b%C3%AAn-kia

Total comments: 0 | Views: 1226
Category: Truyện ma | Added by: admin (27-12-2013) | | Rating: 0.0/0
Truyện mới đăng
- Tóm tắt Biến đổi Trái Đất của SOTT - 7/2017
- Thọ Khang Bảo Giám
- Tóm tắt Biến đổi Trái Đất 07/2016
- Tóm tắt Biến đổi Trái Đất 06/2016
- Dấu hiệu thời đại tháng 05/2016
- Tình hình Trái Đất
- Chuyện Mạnh Phu Nhơn
- Thái-Thượng Cảm-Ứng-Thiên - 2
- Thái-Thượng Cảm-Ứng-Thiên - 1
- Khuyên người trẻ
-Xem thêm-
Những câu nói hay
Trong thế gian này, ai hay sát sinh hay nói dối, hay lấy cắp, hay phạm dâm, hay rượu chè say sưa ; ai có các hành vi đó, tức đã tự đào bỏ thiện căn của mình ngay ở cõi đời này.
Kinh Pháp Cú
Tâm sự
Tâm sự số #1306 [1]
Tâm sự số #1275 [1]
Tâm sự số #1270 [1]
Tâm sự số #1258 [0]
Tâm sự số #1249 [1]
Tâm sự số #1233 [3]
Tâm sự số #1227 [4]
Tâm sự số #1219 [2]
Tâm sự số #1195 [3]
Tâm sự số #1183 [3]
Vote
Bạn có bao giờ bị người khác lừa đảo qua mạng chưa?
Tổng bình chọn: 170
Search
Liên kết
Copyright adnet.uCoz.com © 2010-2024
Powered by uCoz
Top